Cứ mỗi độ nhìn lá vàng rơi lác đác, gió mùa thu nhè nhẹ thổi đưa, những áng mây cô đơn bay về chân trời vô định, đó là lúc báo hiệu cho chúng ta biết mùa Vu Lan đã về. Lòng bồi hồi xao xuyến nghĩ đến Mẹ Cha.
"Lên núi nhớ ơn Cha
Xuống sông thương tình mẹ
Ôi, núi cao vời vợi
Ôi, sông rộng mênh mông
Hai vai con mang nặng
Từ vô lượng kiếp rồi
Ơn Cha và nghĩa Mẹ
Lặn ngụp biển luân hồi"
Thật vậy, chúng ta vẫn biết sinh ký tử quy, có hợp rồi tan, định luật ngàn thu ấy. Nhưng vẫn không sao tránh khỏi sự xúc động nghẹn ngào khi nhìn thấy đóa hoa trắng được cài lên vai áo cho những người con mất Mẹ. Là màu trắng tang thương, màu hoa buồn tủi, màu cô đơn da diết nhớ Mẹ Cha.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn